Chúng ta đứng thẳng bằng cách cúi xuống giúp đỡ người té ngã. Chúng ta vươn cao bằng cách nâng đỡ người khác đứng lên.
Robert Green Ingersoll
Sau nhiều tuần háo hức chuẩn bị, cuối cùng chương trình Đêm Biểu Diễn Dành Cho Phụ Huynh cũng đã có thể mở màn. Hai bên tường rực rõ đèn hoa, những dãy bàn chất đầy thức ăn ngon, người dẫn chương trình đã ở tư thế sẵn sàng, đám đông hát hò phấn khởi dù đã cố kềm nén, trong khi các cô cậu học sinh không giấu được lòng nhiệt tình và sự hăng hái của mình.
Trong bầu không khí tưng bừng ấy, Jimmie Davis bước lên sân khấu để đọc bài diễn văn mở màn. Đây là thời khắc mà cậu bé mong đợi từ nhiều tuần nay. Cậu đưa mắt nhìn xuống gương mặt rạng ngời niềm vui của mẹ và nét mặt tự tin, hãnh diện của bố. Cậu mở đầu bài diễn văn bằng tất cả lòng nhiệt tình và hăng hái. Càng đọc, cậu càng tỏ ra hùng hồn khi nhận thức được rằng khán giả đang chăm chú lắng nghe và tỏ ra rất thích thú.
Thế rồi đột nhiên đất trời như quay cuồng trước mặt cậu. Jimmie nói chậm dần, lắp bắp, rồi ngưng hẳn. Gương mặt cậu đỏ bừng, hai tay nắm chặt lấy nhau hoảng loạn, và cậu quay tìm thầy giáo của mình một cách vô vọng. Đã tập luyện cho Jimmie đọc bài diễn văn này nhiều lần, nên người thầy giáo có thể dễ dàng nhắc câu tiếp theo cho Jimmie, nhưng bài diễn văn dường như không còn lôi cuốn như phút ban đầu.
Mất bình tĩnh, Jimmie lại lắp bắp, và người thầy lại tiếp tục vai trò của một người nhắc tuồng. Hai phút cuối, dường như người đọc bài diễn văn không còn là cậu học trò nhỏ, mà chính là thầy giáo. Cuối cùng, những giây phút kinh hoàng ấy cũng qua đi, nhưng trong lòng Jimmie nặng trĩu vì hơn ai hết, cậu biết mình đã thất bại. Nỗi thất vọng hiện rõ trên gương mặt người mẹ, còn gương mặt co rúm của ông bố thì tràn đầy một sự xấu hổ đến đau lòng. Khán giả cũng vỗ tay một cách hời hợt, thầm tiếc cho cậu bé.
Nhưng kìa, thầy giáo đã đứng dậy. Đôi mắt thầy long lanh. Cả khán phòng đều lắng nghe chăm chú vì thầy nói không to lắm. Thầy đang nói gì thế?
“Các bạn khó mà hiểu được tôi đã vui thế nào trước sự việc đã xảy ra. Các bạn đã được chứng kiến cảnh một cậu bé chiến thắng oanh liệt trong một tình huống tưởng như thất bại nặng nề. Jimmie hoàn toàn có thể bỏ dở bài diễn văn. Vâng, bỏ cuộc có lẽ là giải pháp dễ dàng nhất, nhưng nếu muốn hoàn tất phần còn lại của bài diễn văn trước sự hiện diện của 200 con người thì phải có một lòng can đảm và kiên cường cao độ.
Có thể một ngày nào đó các bạn sẽ được nghe một bài diễn văn trôi chảy hơn, hùng hồn hơn. Nhưng tôi tin rằng các bạn sẽ không bao giờ có thể chứng kiến một biểu hiện của ý chí tuyệt vời hơn thế: kiên trì theo đuổi mục tiêu bất chấp gian nan!”
Bấy giờ, khán giả bắt đầu vỗ tay nhiệt liệt. Mẹ Jimmie ngồi thẳng người, tràn trề hãnh diện, còn vẻ tự tin và kiêu hãnh ban đầu đã xuất hiện trở lại trên gương mặt người bố. Jimmie, như nghẹn lời, thì thầm vào tai người bạn đứng cạnh:
“Này cậu, giá mà một ngày nào đó mình có thể trở thành một người thầy như thế!”
Walter MacPeek
(Chicken Soup for the Soul)
Bản gốc tiếng Anh
A Scoutmaster Saves the Day – from A 2nd Helping of Chicken Soup for the Soul.
Những mẩu chuyện cảm động khác:
Hãy cùng đồng hành
với tôi bạn nhé!